Thứ Ba, 16 tháng 7, 2013


NGÔ ĐÌNH NHU CHỦ MƯU TẤN CÔNG CÁC CHÙA
ĐÊM 20-8-1963 - MỘT THỦ ĐOẠN BẨN THỈU KHÁC …

 

Theo Pentagon Papers (Vol 2, Chapter 4, Section 2, trang  232-276) của Bộ Quốc Phòng Mỹ và theo Điện văn số 274 của Tòa Đại sứ Mỹ tại Sài Gòn gửi cho Đại sứ Cabot Lodge ngày 24-8-1963, cũng như theo nhiều tác nhân và chứng nhân Việt Nam có dính líu đến kế hoạch “Nước Lũ” đêm 20-8-1963 nhằm đánh phá chùa chiền trên toàn quốc, thì chính Ngô Đình Nhu là người thiết kế và lãnh đạo kế hoạch nầy.

 
Thật vậy, sau hơn ba tháng khủng hoảng, trong lúc ông Diệm giả vờ thương thảo “Thông Cáo Chung” với phong trào đấu tranh của Phật giáo và sinh viên, thì trong bí mật, ông Nhu huy động Lực Lượng Đặc Biệt và Cảnh sát Dã chiến nhằm đánh một trận sinh tử vào phong trào đấu tranh của Phật Giáo Việt Nam.

Và ông đã thành công ! Gần 40 chùa chính tại Sài Gòn và các tỉnh miển Trung bị đồng loạt tấn công phá hoại, còn Tăng Ni thì bị đánh đập. Sau đó, hơn 1,400 Tăng Ni và Cư sĩ Phật tử bị bắt, mà trong đó gần như toàn bộ cấp lãnh đạo của Phật giáo hoặc bị đả thương, đa số bị giam cầm và một số nhỏ chạy trốn được cho đến sau ngày 2-11-1963, khi chế độ Diệm bị lật đổ, Phật giáo hồi sinh, họ mới xuất hiện lại.

Trong đêm kinh hoàng đó, một trong những thủ đoạn bẩn thỉu và thâm độc nhất của “bộ óc thiên tài” Ngô Đình Nhu là ra lệnh cho mật vụ giả vờ phát hiện ra và báo cáo hai loại “tang chứng” do chính họ ngụy tạo bỏ trong chùa: Thứ nhất là tài liệu của Việt Cọng và thứ hai là các đồ lót của đàn bà trong các chùa Tăng.  Các “tang chứng” nầy, sau đó, được một số báo gia nô của chính quyền đăng tải.

Thủ đoạn hạ cấp, nhớp nhúa nhưng hiệu quả đó, sau nầy, được Ngô Đình Nhu  sử dụng lại trong dịp Phái Đoàn Điều Tra của Liên Hiệp Quốc đến Sài Gòn vào chiều 24 tháng 10 năm 1963. Lần nầy, Nhu gài bẩy để một vài thành viên của Phái đoàn làm tình với các vũ nữ, rồi chụp hình để định làm áp lực (blackmail/chantage) hầu tác động lên kết quả điều tra của Phái đoàn. Kế hoạch đã được thực hiện xong, nhưng "may" cho Phái Đoàn và không may cho Nhu, ngày 1 tháng 11 năm 1963, chế độ Diệm sụp đổ. Ngày 3-12, Phái đoàn rời Việt Nam và mười ngày sau đó, trong phiên Họp Khoáng đại Liên Hiệp Quốc thứ 1280 ngày 13-12-1963, Hội đồng tuyên bố không tiếp tục cứu xét Phúc trình Điều tra A/5630 nữa  (not to continue the consideration of this item)  vì cuộc điều tra bị ngưng dang dỡ (inconclusive).


“Tại Phiên họp Khoáng đại thứ 1280 vào ngày 13-12-1963,
Đại Hội Đồng quyết định không tiếp tục cứu xét đề mục nầy nữa”
(At its 1280th plenary meeting, on 13th December 1963, the General Assembly decided
not to continue the consideration of this item)

Chính sợ Phái đòan phát hiện đã kỳ thị và đàn áp Phật giáo nên chính quyền Diệm mới phải dùng thủ đoạn tráo trở và hèn hạ như thế để bịt miệng Phái đoàn. Âm mưu đánh tráo sự thật bằng cung cách bẩn thỉu đó đã bị quân dân miền Nam vất vào thùng rác lịch sử. Những tấm hình nhơ nhớp nầy được một số binh lính Thủy Quân Lục Chiến tìm được trong lúc đánh chiếm Dinh Gia Long ngày 2-11-1963.  
Nhìn hành động của cá nhân Ngô Đình Nhu dưới góc độ Nhân quả Nghiệp bào của nhà Phật, bây giờ chúng ta hiểu vì sao trong mấy anh em nhà Ngô trả nghiệp, thì riêng gia đình Ngô Đình Nhu bị nặng nhất. Nghĩ đến mà ... lạnh cả người !

Vài chi tiết về “chiến công” oanh liệt nầy của cố vấn Ngô Đình Nhu đã được Đại tá Trần Ngọc Nhuận, nguyên Chỉ huy trưởng Trường Tình Báo Cây Mai [còn gọi là Trường Quân Báo Tâm Lý Chiến Cây Mai] trước năm 1975, xác nhận trong tác phẩm (Ký ức) Đời Quân Ngũ, do Xuân Thu xuất bản năm 1992 tại Hoa Kỳ.

Dưới đây là phóng ảnh (và đánh máy lại) ba trang 356, 357 và 358 kể lại chuyện đó.

“… Vụ sau nầy thành giai thoại mà tôi được biết vì làm Chỉ Huy Trưởng Trường Cây Mai.

Tháng 9, 1963, theo nghị quyết của Liên Hiệp Quốc, một phái đoàn gồm sứ giả của các nước Tích Lan, Surinam và Miến Điện đến Việt Nam với sứ mạng điều tra việc mà Liên Hiệp Quốc gọi là “Đàn áp Phật Giáo” ở Việt Nam.

Nhìn qua thành phần các quốc gia trong phái đoàn, người ta đã được biết trước kết quả sẽ như thế nào rồi, và chính các quốc gia nầy đã có sẵn thiên kiến không mấy tốt về Việt Nam Cọng Hòa và chế độ Tổng Thống Ngô Đình Diệm.

Một kế hoạch “blackmail” để đưa phái đoàn vào thế khó xử đã được các cơ quan An Ninh Phủ Tổng Thống, đặc biệt là Văn Phòng Cố Vấn, hoạch định.

Kế hoạch giao phó cho ông Trung Úy Trần Văn Duệ thực hiện [Tr/úy TVD là em của ông nguyên Sứ Thần tại Tòa Đại sứ VNCH tại Lào TVH, hiện (2013) sống ở San Diego – The transcriber]. Trung úy Duệ được cho toàn quyền xử dụng ngân khoản trên dưới 1 triệu đồng. Ông được cử làm Sỹ quan liên lạc của Phái Đoàn điều tra.

Ông sắp xếp làm sao để hầu hết các sứ giả Liên Hiệp Quốc đều muốn hưởng thụ, ăn chơi theo kế hoạch của ông ta. Ông đã tung tiền mướn 7, 8 cô vũ nữ trẻ đẹp rồi cặp cho mỗi ông sứ giả một cô, kể cả ông Đặc Sứ trưởng phái đoàn Tích Lan. Trung Úy Duệ (sau nầy thăng Đại Úy) bố trí cho chụp hình những cảnh các sứ giả và các cô vũ nữ làm tình cụp lạc với nhau mà các đương sự không được biết.

Lạ gì quý vị sứ giả của các quốc gia người da màu nầy, đâu có ngờ người Việt Nam lại đẹp đẽ như vậy. Tất cả đều mê tơi trong trận trụy lạc nầy và ống kính máy chụp hình của Trung Úy Duệ không bỏ sót cảnh nào.

Cuộc điều tra của Phái Đoàn Liên Hiệp Quốc đang tiến hành thì xẩy ra vụ đảo chánh 1-11-1963.

Chế độ Đệ I Cọng Hòa sụp đổ và nhiệm vụ của Phái Đoàn Liên Hiệp Quốc tới lúc đó cũng đương nhiên không còn lý do tồn tại. Những tấm “phim ảnh hình sự” của quý vị sứ giả Liên Hiệp Quốc cũng không cần được mang ra áp dụng. Tôi còn nhớ khoảng một tuần sau ngày đảo chánh, lúc tiễn Phái Đoàn Liên Hiệp Quốc lên Phi trường Tân Sơn Nhất, Trung Tướng Lê Văn Kim đại diện Hội Đồng Quân Nhân Cách Mạng 1-11-1963 có nhã ý tặng mỗi vị một phong bì đựng ảnh. Vụ nầy không biết sau nầy ra sao.

Riêng tôi, vì là Chỉ Huy Trưởng Cây Mai, nên được các sỹ quan huấn luyện viên an ninh quân đội có những tấm hình nầy sau vụ đảo chánh, đưa cho coi. Tôi nhớ nhất là hình ảnh to con, béo mập và lông lá của ông Đại sứ Tích Lan trưởng phái đoàn điều tra Liên Hiệp Quốc, đang thỏa mãn những kiểu làm tình lạ lùng với cô vũ nữ trắng trẻo nhỏ con. Âu đây cũng là một giai thoại trong biến cố chính trị và tôn giáo 1963.”

Tác phẩm "ĐỜI QUÂN NGŨ", Ký Ức của Niên Dư Trần Ngọc Nhuận
Hình bìa và các trang 356, 357 và 358
 
 

 

 

 





 

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét