Thứ Hai, 28 tháng 7, 2014


Giới thiệu sách
“KINH THÁNH CHỐNG KINH THÁNH”
(The Bible Against Itself của Giáo sư Randel McCraw Helms)

“I have yet many things to say unto you, but ye cannot bear them now.”  (John 16:12)
[“Ta có nhiều điều để nói với ngươi, nhưng bây giờ ngươi chưa đủ sức để hiểu” (Gioan 16:12)]


Patrick J. Buchanan, một nhà báo Mỹ bảo thủ và cực hữu nổi tiếng trong đảng Cộng Hòa - từng ra ứng cử Tổng thống Mỹ năm 2000 - đã liệt kê trên website Worldnetdaily  những thống kê báo hiệu sự suy tàn của đạo Công giáo La-mã (http://www.wnd.com/news/article.asp?ARTICLE_ID=29948).
Theo ông Buchanan, nguyên do của sự suy tàn nầy là vì Giáo hoàng Gioan 23 với Công Đồng II năm 1962-65 đã mở cửa cho quỷ Xa-tăng đem khói độc vào nhà của Giê-su.
Sau đây là những con số thống kê bi thảm của tình trạng đạo Công giáo La-mã tại Mỹ từ năm 1965 cho đến năm 2002.
·     Giám mục: Từ năm 1930 đến 1965, số giám mục tăng gấp đôi lên đến 58,000. Bây giờ chỉ còn 45,000.
·     Lễ thụ chức: Năm 1965 có 1,575 tân giám mục được thụ chức. Năm 2002 chỉ có 450.
·     Nhà thờ không Giám mục: Năm 1965 chỉ có 1% nhà thờ không có giám mục. Năm 2002 con số là 15%.
·     Trường dòng:  Con số học sinh sụt hơn 90% từ 49,000 xuống 4,700. Trên tổng số 600 trường dòng, 400 đã bị đóng cửa.
·     Nữ tu: Từ 180,000 chỉ còn lại dưới một nửa (75,000) và tuổi trung bình của các nữ tu là 68. Số nữ tu dạy học giảm 94% từ 104,000 còn 8,200 kể từ Công đồng II.  
·     Dòng tu: Đây là lãnh vực yếu kém nhất. Từ 3,559 người học để trở thành tu sĩ dòng Tên (Jesuit) chỉ còn 389. Dòng Cứu thế (Redemptorist) và dòng Fran-xit (Franciscan) sụt từ 3,379 xuốn 84. Dòng “Sư huynh Công giáo” (Christian Brothers) lại còn thê thảm hơn vì từ 912 người chỉ còn 7.    
·     Trường trung học Công giáo La-mã: một nửa tổng số bị đóng cửa. Số học sinh từ 700,000 tụt xuống 386,000.
·     Đám cưới Công giáo La-mã: Trong khi số đám cưới giảm đi 1/3 thì số đám cưới xin được bãi bỏ tăng từ 338 trong năm 1968 lên 50,000 trong năm 2002. 
·     Đi lễ ngày Chủ nhật: Năm 1958, Gallup Poll đếm được trong 4 người Công giáo La-mã có 3 người đi lễ. Năm 2002, Đại học Công giáo Notre Dame chỉ đếm được 1 trong 4.
Chúng ta không có những con số thống kê mới nhất (của PEW, 2014) nhưng sau gần 5000 vụ xì-căng-đan về ấu dâm của các Linh mục trên toàn thế giới và sau hành động bao che dấu diếm những tội ác nầy của Vatican, những con số thống kê mới nhất chắc còn ảm đạm thê thảm hơn nhiều.
            Dĩ nhiên với những tình trạng như vậy, số người đọc Kinh Thánh cũng ngày càng bớt dần. Và con số này lại sẽ càng bớt nhanh hơn nếu các con chiên Công giáo La-mã chịu khó đọc Kinh Thánh (cả Tân ước và Cựu ước) một cách thông minh và kỹ lưỡng như Giáo sư Randel Helms.
Là một chuyên gia về Kinh Thánh (Bible scholar), ông Randel McCraw Helms còn là giáo sư Anh ngữ của Đại học Tiểu bang Arizona (State University) tại thành phố Tempe. Ông đã là tác giả của hai cuốn sách nghiên cứu Kinh Thánh: “Who Wrote the Gospels?” (Ai Viết Sách Phúc Âm?) và “Gospels Fiction” (Sách Phúc Âm Hư Cấu). Tác phẩm mới nhất của ông là “The Bible Against Itself” (Kinh Thánh Chống Kinh Thánh) với tiểu tựa “Why The Bible Seems to Contradict Itself” (Vì Sao Kinh Thánh Lại Hình Như Tương Phản Với Chính Kinh Thánh) do nhà Millennium Press xuất bản tại Altadena, California năm 2006.
 
Chữ “hình như” của tiểu tựa được tác giả giải thích trong Lời Nói Đầu là “không có gì có thể được gọi là Kinh Thánh” (“there is no such thing as the Bible”). Ngay cả ý nghĩa của chữ “Kinh Thánh” (“Bible”) cũng không được mọi người đồng thuận. Sau bao nhiêu năm nghiên cứu, ông tìm ra rất nhiều người viết Kinh Thánh trong nhiều thời kỳ khác nhau và hậu quả dĩ nhiên là có rất nhiều phiên bản khác nhau. Từ đó ông tìm ra những tác giả Kinh Thánh không đồng ý với nhau đến mức trên trang đầu tiên của Lời Nói Đầu ông đã minh định rằng “Kinh Thánh là một bãi chiến trường và các tác giả là những chiến binh” (“The Bible is a war-zone, and its authors are the combatants”). Thí dụ rõ ràng được ông đưa ra là câu của Tông đồ Paul đả kích kịch liệt Tông đồ Peter: “Tôi chống ông ta ngay tận mặt, bởi vì hiển nhiên là ông ta đã sai lầm” (“I opposed him to his face, because he was clearly in the wrong” [Gal. 2:11]).
Chỉ trong một trang đầu tiên của Lời Nói Đầu giáo sư Helms đã xử dụng hai lần chữ “độc giả vô ý” (“inattentive readers”) để nói về những người đọc Kinh Thánh một cách lơ là, cẩu thả - trong đó chắc phải có tuyệt đại đa số người Việt theo đạo nầy. Vì nếu dùng đầu óc để đọc Kinh Thánh một cách kỹ lưỡng thì người theo đạo Chúa sẽ thấy “Kinh Thánh chỉ là một đồ tạo tác tự hủy hoại chính mình  (“the Bible is a self-destructing artifact”). Nghiên cứu tường tận như giáo sư Hemls, ông gọi Kinh Thánh là một “nhóm sách hư cấu tranh đua nhau” (“a group of competing fictions”): Với người Do Thái, Kinh Thánh là một toàn tập gồm 39 sách, với người Tin Lành là 66 sách, với người Công giáo La-mã và vài nhóm Ki-tô Nguyên thủy là 73 sách, với nhóm Ki-tô Nguyên thủy Ethiopy là 81 sách, và người theo Ki-tô Mormon thì họ đọc “Sách của Mormon” mà họ gọi một cách kiêu hãnh là “Một Thánh Ước Khác của Giê-su Ki-tô” (“Another Testament of Jesus Christ”). Nghĩa là không phải Tân Ước hay Cựu Ước gì ráo trọi. Cho đến bây giờ, giữa những người cùng theo đạo Chúa, vẫn không có một đồng thuận nào về con số sách xứng đáng được gọi là “Kinh Thánh”.
Cuốn sách “Kinh Thánh Chống Kinh Thánh” chỉ dài 178 trang nhưng đầy ắp tính thuyết phục, gồm Lời Nói Đầu, 10 Chương, Lời Kết và Thư mục. Sách cũng có 3 bản đồ, 4 tranh vẽ và 7 thời biểu.  Cuốn sách bắt đầu bằng một Chương về Cuốn Sách của Ruth (“Ruth Against the Racists”) để tấn công chủ trương kỳ thị chủng tộc của nhóm Deuteronomist. Những Chương đáng chú ý là Chương 3 (“Watching Prophecy Self-Destruct”) nói về những tranh cãi vô nghĩa của các nhà Tiên tri; hai Chương 5 và 10 (“Apocalypse Again and Again” và “Apocalypse Again and Again in the New Testament”) nói về căn bệnh ảo giác tâm thần bất khả trị rất đặc thù của người theo đạo Chúa; và đặc biệt quan trọng một cách cơ bản là Chương 7 (“One Jesus Against Another”) nói về sự hiện hữu của hai ông Giê-su: Ông Giê-su con của Sirach là tác giả cuốn “The Wisdom of Jesus” (Những Điều Khôn Ngoan của Giê-su) xuất hiện năm 180 trước Công nguyên và ông Giê-su của Nazareth không viết gì cả và qua đời khoảng năm 30 sau Công nguyên. Tuy không viết gì, nhưng ông Giê-su thứ nhì nầy để lại nhiều lời rao giảng (Gospels) được đệ tử ghi lại thành Kinh Tân ước. Vì có nhiều đệ tử nên đã có nhiều phiên bản khác nhau, và nhất là khác với cuốn “The Wisdom of Jesus” của ông Giê-su đầu tiên.
Trong Lời Kết Luận, giáo sư Helm đặt vấn đề “đọc sai” Kinh Thánh như trường hợp Tông đồ Luke sửa chữa phiên bản Kinh Thánh của Tông đồ Mark, và câu hăm dọa nổi tiếng của Tông đồ John  “sẽ gây nạn dịch hạch cho kẻ nào dám thêm hay bớt những chữ trong Kinh Thánh của ông ta.” (theo Rev. 22:18-19). Tất cả để xác định một cách rõ ràng khiá cạnh nhân tạo của Kinh Thánh. Nghĩa là do con người tạo ra chứ chẳng phải “mặc khải” từ Chúa gì cả! Do đó, người đọc thông minh và lương thiện sẽ đọc với ý thức rằng cuốn Kinh đó không có gì là “thánh” cả, mà chỉ là một cuốn sách do con người viết ra với tất cả những khôn ngoan và những sai lầm của mỗi tác giả .      
Riêng với người Việt-Nam theo đạo Công giáo La-mã, cuốn sách nầy của giáo sư Helms có thể giúp cho họ nhìn lại Kinh Thánh để tìm một lối thoát khỏi cơn mộng du của một cuốn Kinh Thánh đầy mâu thuẩn. Như giáo sư Trần Chung Ngọc đã viết một cách chính xác về sự bất xứng của Kinh Thánh khi phải uốn mình chạy theo thực tế:
“Giêsu dạy tín đồ “đạo bất hiếu” có ghi rành rành trong Phúc âm Luke 14:20: “Bất cứ ai đến với ta mà không thù ghét cha mẹ, vợ con và anh chị em mình thì không thể là tín đồ của ta.” Dựa trên lời dạy “thù ghét” đó của Giêsu nên giáo hoàng Clément XI đã ban hành sắc luật ngày 20/11/1704 cấm tín đồ Công giáo La-mã không được thờ cúng tổ tiên, cấm đặt bài vị hoặc hình ảnh của người quá cố trên bàn thờ.
Mãi đến năm 1939, (trước những khó khăn truyền đạo cho người Tàu có truyền thống hiếu để của Khổng giáo), giáo hoàng Piô XII mới ban hành đạo luật ‘Plane Compertum Est’ cho phép giáo dân Trung Hoa thờ cúng tổ tiên như xưa. Sau Công đồng Vatican II năm1964, bãi bỏ lệnh cấm thờ tổ tiên nên chỉ đến lúc đó  giáo dân Việt Nam mới được phép tiến hành dâng hương trước bàn thờ gia tiên trong dịp cưới hỏi hoặc ngày giỗ v.v…”.

Vì vậy, bài giới thiệu tác phẩm “Kinh Thánh Chống Kinh Thánh” nầy chỉ có một mục đích là để giúp người Công giáo Việt-Nam đọc Kinh Thánh của họ với con mắt thông minh hơn thay vì nhắm mắt mà đọc hay để các Linh mục “đọc” thay cho mình những đoạn do ông ấy chọn. Những người Công giáo Việt-Nam đã bị những Kinh Thánh mâu thuẫn đưa đường dẫn lối đi lạc đường của dân tộc bằng con đường nô lệ Vatican, bằng những xuyên tạc lịch sử, bằng những nổi loạn xuẩn động ngược lại lợi ích dân tộc mà đến ngày hôm nay vẫn còn lầm lạc mà điễn hình tồi tệ nhất là tiếp tục phục hồi cái gọi là “tinh thần Ngô Đình Diệm”.
Như Nguyễn văn Chức đọc Kinh Thánh để được phước “không thấy mà tin” rằng nhà Ngô không độc tài dù Tổng thống Diệm đã tổ chức Trưng cầu Dân Ý thắng Vua Bảo Đại bằng … 98.2% phiếu; dù suốt 9 năm cầm quyền chỉ có mỗi một đảng Cần Lao độc nhất; và dù bắt toàn dân Việt Nam già trẻ lớn bé phải suy tôn hết ngày đến đêm “Ngô Tổng thống, Ngô Tổng thống muôn năm”.
Như Tú Gàn, aka Lữ Giang, tên thật là Nguyễn Cần,  đọc Kinh Thánh để được phước “không thấy mà tin” rằng nhà Ngô không gia đình trị dù ông Tổng Giám mục Thục, ông Cố vấn Nhu, bà Cố vấn Lệ Xuân, ông Cố vấn chỉ đạo Cẩn đã nắm hết mọi quyền hành trong nước.
Như Nguyễn Văn Lục đọc Kinh Thánh để được phước “không thấy mà tin” rằng nhà Ngô không kỳ thị tôn giáo dù vẫn duy trì Dụ số 10 của Thực dân Tây; dù thời Đệ Nhất Cộng Hoà có ba Đại học thì Đà Lạt có một Viện trưởng là Linh mục và Huế có một Viện trưởng là một Linh mục chỉ mới đậu bằng Cử nhân; và dù quân đội chỉ có một thiểu số quân nhân Công giáo nhưng lại có hệ thống các Cha Tuyên úy trong khi đa số quân nhân Phật giáo không có được một vị sư để phục vụ nhu cầu tâm linh.     
Như Minh Võ  đọc Kinh Thánh để được phước “không thấy mà tin” rằng Tổng tư lệnh Ngô Đình Diệm theo Mỹ và Vatican chống Cộng dù ông em Cố vấn Nhu lén lút liên lạc để thỏa hiệp với Cọng sản. 
Tất cả cũng y hệt như những người Việt Công giáo đọc Kinh Thánh để được phước “không thấy mà tin” rằng  trái đất phẳng dù Galileo đã chứng minh trái đất tròn; rằng bà Maria thì đồng trinh dù ông Giêsu của Nazareth từ trong bụng của bà chui qua cửa mình để ra ngoài.
Cuối cùng, xin mượn cách nói của ông Giêsu ở Nazareth (theo Giăng 20:29) để đề nghị những người tuy gốc Việt Nam nhưng lại là “kẻ tôi tớ hèn mọn của Chúa” đó là hãy đọc, và trao cho các “đấng bậc bề trên” cùng đọc, tác phẩm nầy để thấy “vô phước thay cho những kẻ không thấy mà tin”. Rồi suy ngẫm điều rất đáng suy ngẫm này trước khi đến nhà thờ đọc Kinh Thánh:
Giáo sư Randel Helms đọc Kinh Thánh kỹ lưỡng hơn đại đa số người Việt nên ông viết sách phê bình Kinh Thánh nhưng ông vẫn theo đạo Presbyterian … một cách thông minh, tự tại chứ không nhắm mắt cuồng tín kiểu Vatican-nói-gì-nghe-nấy như Tổng Giám mục Ngô Quang Kiệt hay phong kiến phản dân chủ một cách rối loạn tâm thần như câu hát “Ngô Tổng thống muôn (100,000) năm !”.

NGÔ ĐẮC TRIẾT       
                                                                                                       
                                                                                                  


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét