NHẬT TIẾN VÀ VĂN
HÀO NHẤT LINH
Ngô Thế Vinh
Cuối năm 1955, qua Trương Cam Vĩnh là em nhà văn Trương
Bảo Sơn, Nhất Linh nhận được bản thảo Những
Người Áo Trắng cũng là tác
phẩm đầu tay của Nhật Tiến. Nhất Linh nhận ra văn tài của Nhật Tiến nên đã chọn
và đưa ngay Những Người Áo
Trắng cho nhà Phượng Giang
xuất bản. Nhất Linh giới thiệu Nhật Tiến vào Văn Bút mà lúc đó Nhất Linh đang
là Chủ tịch, và đồng thời cũng mời Nhật Tiến viết cho tạp chí Văn Hoá Ngày Nay.
Mối giao tình giữa văn hào Nhất Linh và Nhật Tiến từ 1955 tới 1963 phải nói là
sâu đậm.
Năm 1963, tình hình chính trị Miền Nam cực kỳ biến động
nơi các thành phố với những cuộc biểu tình tự thiêu, giữa lúc khói lửa ngập
trời do cuộc chiến tranh phát động từ Miền Bắc đã lan rộng ra khắp các tỉnh
Miền Nam. Cái chết của Nguyễn Tường Tam nhà hoạt động chính trị và Nhất Linh
nhà văn là một nét của thảm kịch giai đoạn đó. Đó là một phần của lịch
sử. Cái chết của nhà văn Nhất Linh thủ lãnh của Tự Lực Văn Đoàn là một
xúc động lớn cho giới trẻ Miền Nam lúc đó. Người viết muốn ghi lại ở đây một
chút riêng tư liên quan tới bản Di Chúc của Nhất Linh.
Có lẽ Nhất Linh đã chuẩn bị chu đáo cái chết của mình từ
mấy tuần lễ trước. Bị theo dõi, nghĩ rằng bản di chúc của ông có thể bị tước
đoạt, thời điểm năm 1963 chưa có máy photocopy, scanner, internet phổ biến như
bây giờ. Nhất Linh đã viết thêm một bản di chúc thứ hai giao cho nhóm sinh
viên. Lúc đó tôi đang học năm thứ ba Y khoa. Vào những ngày đầu của tháng Bảy,
1963 Nguyễn Tường Quý chở anh là Nguyễn Tường Vũ [con của ông Nguyễn Tường
Thuỵ, người anh cả của mấy Anh Em gia đình Nguyễn Tường] xuống Đại học xá Minh
Mạng tìm tôi. Quý chờ xe ở ngoài, chỉ có Nguyễn Tường Vũ vào gặp. Không nói gì
nhiều, Vũ trao tay cho tôi một phong thư mỏng, cho biết đó là một trong hai bản
di chúc viết tay của Nhất Linh: "Nhờ
Vinh giữ, khi cần Vinh đưa lại". Khi Nguyễn Tường Vũ ra về, tôi đã
lặng lẽ cất bản di chúc thứ hai ấy - như một chứng từ lịch sử, trong tủ sách
giữa những trang bộ Từ điển Đào Duy Anh bìa cứng dầy cộm do Nxb Minh Tân, Paris
xuất bản.
Bản Chúc thư ngắn, cô đọng chỉ với 71 chữ:
"Đời tôi để lịch sử xử, tôi không chịu để ai xử tôi cả.
Sự bắt bớ và xử tội tất cả các phần tử đối lập quốc gia là một tội nặng sẽ làm
cho nước mất về tay cộng sản. Tôi chống đối sự đó và tự huỷ mình cũng như Hoà
Thượng Thích Quảng Đức tự thiêu để cảnh cáo những người chà đạp mọi thứ tự
do."
7-7-63
Nhất Linh Nguyễn Tường Tam
(Chử ký)
Nhất Linh tuẫn tiết vào ngày 7 tháng 7 năm 1963. Chỉ một
ngày sau bản tin của UPI/ United Press International do Neil Sheehan gửi đi
sáng ngày 8 tháng 7, 1963 đã phổ biến rộng rãi trên báo chí thế giới:
"South Viet Nam Eminent Writer Commits Suicide" by
Neil Sheehan,"South Viet Nam's most eminent writer committed suicide
today as a political protest on the eve of his trial for alledged complicity in
the abortive 1960 coup against President Ngo Dinh Diem. Nguyen Tuong Tam
[mispelled Pam by Sheehan] 58, who wrote under the pen name of Nhat Linh, left
an eloquent testament protesting against Diem's rule. The former nationalist
leader died in a hospital after taking poison. The suicide of Tam, considered
Viet Nam's greatest writer of the 20th century, came at a time of growing
political and religious unrest under Diem's regime. His death was expected to
stir further political repercussions, particularly among the country's
intellectuals... The text of Tam's short testament said: "History alone
will judge my life. I will allow no man to try me. The arrest and trial of all
the nationalist opponents of the regime is a crime which will force the nation
into the hands of the communists." UPI
7/8/1963
Và như vậy là bản chúc thư thứ nhất của Nhất Linh đã tới
tay báo giới ngoại quốc. Bản tôi hiện giữ không còn tầm quan trọng một-mất-một-còn như lúc Vũ trao cho tôi trước đó. Sau
này, qua Ls Nguyễn Tường Bá, tôi được biết bản chúc đã được nhà báo Như Phong
chuyển tay cho hãng thông tấn UPI.
Đám tang Nhất Linh diễn ra ngày 13 tháng 7, 1963. Thành
phần đưa đám ông đa số là học sinh sinh viên. Nỗi xúc động của họ đa phần hướng
về cái chết của một nhà văn, trong khi các đồng chí của ông thì muốn dán nhãn
cho cái chết của Nhất Linh Nguyễn Tường Tam như một "tuẫn tiết chính
trị". Bấy lâu, từ những thập niên 1930, Nhất Linh đã là một khuôn mặt của
quần chúng / public figure về cả hai phương diện văn học và chính
trị. Phần nào văn học hay chánh trị đậm nét hơn là do tâm cảnh của từng người.
Tôi vẫn thấy đậm nét văn học của đám tang Nhất Linh ngày hôm đó. Bức hình chụp
chân dung Nhất Linh của họa sĩ Nguyễn Gia Trí, câu đối viếng của thi sĩ Vũ
Hoàng Chương với toàn tên tác phẩm của Nhất Linh:
"Người quay tơ, đôi bạn,
tối tăm, anh phải sống chứ sao đoạn tuyệt
Đời mưa gió, lạnh lùng, bướm
trắng, buổi chiều vàng đâu chỉ nắng thu"
Cái chết của mỗi nhà văn tự thân bao giờ cũng là một bi
kịch nếu không muốn nói là một thảm kịch. Theo một nghĩa nào đó, mỗi nhà văn đã
chết từng phần trên mỗi tác phẩm của họ. Hãy trân trọng những cái chết đó, xem
đó như một mẫu số chung hàn gắn thay vì phân hoá. Chế độ chính trị nào rồi cũng
qua đi, nhà văn thì vẫn cứ trường tồn với tác phẩm của họ.
Điếu văn của nhà văn trẻ Nhật Tiến lúc đó mới 27 tuổi,
giữa vòng vây của mật vụ thời ấy, Nhật Tiến đã can đảm phát biểu với tính cách
một nhà văn độc lập cho dù lúc đó Anh đang là phó Chủ tịch Văn Bút. Nhật Tiến
đã ràn rụa nước mắt với hết tâm can nói tới cái chết của nhà văn Nhất Linh:
"Văn hào đã hình thành sứ mạng
cao quý của người cầm bút.
Văn hào đã
nêu cao sĩ khí bất khuất của truyền thống những nhà văn chân chính."
Ít ngày sau đám tang Nhất Linh khi gặp lại, tôi trả
Nguyễn Tường Vũ và Tường Quý bản di chúc thứ hai ấy. Nguyễn Tường Vũ rất nghệ sĩ,
cũng là người trình bày cho tạp chí Văn Hoá Ngày Nay của Nhất Linh, anh đã mất
ngày 19 tháng 5, 1991 khi anh đang làm công tác thiện nguyện thuộc tổ chức Liên
Hiệp Quốc lo việc cứu trợ thuyền nhân ở Palawan, Phi Luật Tân. Nguyễn Tường Quý
thì nay vẫn còn nhớ khi đưa Vũ xuống Đại học xá gặp tôi để Vũ đã giao cho tôi
giữ một bản di chúc của "Bác Tam" ngày hôm đó.
Trích
đoạn từ “Nhật Tiến Thềm Hoang Vẫn Một Tráng Sinh Lên Đường” của Ngô Thế Vinh
Hình và Ghi chú của Nam Giao: Bản di chúc thứ
nhì của Nhất Linh, được cháu trai là Nguyễn Tường Vũ trao cho Ngô Thế Vinh cất
giữ để ngừa trường hợp tất cả dòng họ Nguyễn
Tường bị bắt và di chúc thứ nhất bị tịch thu, thì còn bản thứ nhì sẽ gửi ra
quốc tế. Nội dung hai bản hoàn toàn giống nhau trừ ra di chúc thứ
nhì có hai khác biệt:
(1) Câu đầu tiên, không có chữ “tôi” ở cuối
câu: “không chịu để ai xử cả”
(2) Cuối di chúc, ngày “7-7-63” được đưa
xuống cuối cùng, dưới chữ ký.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét