Thứ Hai, 24 tháng 8, 2015


TẠI SAO CHÚA TRỜI KHÔNG THỂ HIỆN HỮU ?
 
A.L de Silva




Chúng ta đã thấy rằng các luận cứ dùng để chứng minh sự hiện hữu của Chúa Trời (xem Chương 2) là không đúng và không đầy đủ. Bây giờ chúng ta sẽ chứng minh rằng bằng luận lý rằng Chúa Trời toàn thiện, toàn trí và toàn năng , như nhân vật mà tín đồ Thiên Chúa giáo tin tưởng, là  không thể hiện hữu được.

Vấn đề Tự do Ý chí
Để cho cuộc sống tín ngưỡng có ý nghĩa, chúng ta phải có tự do ý chí trong niềm tin, chúng ta phải có quyền chọn lựa giữa cái tốt và cái xấu, cái thiện và cái ác. Nếu chúng ta không có tự do ý chí (để chọn lựa) thì chúng ta không thể chịu trách nhiệm điều mà chúng ta làm.Theo tín đồ Thiên Chúa giáo, Chúa Trời thì Toàn trí – Ngài biết tất cả quá khứ, hiện tại và tương lai. Nếu thế thì Chúa Trời phải đã, từ rất lâu, biết trước tất cả mọi điều chúng ta sẽ làm. Điều này có nghĩa là toàn bộ đời sống chúng ta đã được định trước và chúng ta hành động nhưng không được tự do theo ý chí của chính mình mà lại theo các bản tính tiền định của chúng ta. Nếu chúng ta được tiền định là thiện chúng ta sẽ thiện, và nếu bị tiền định lá ác thì chúng ta sẽ ác. Chúng ta hành động không theo ý chí  hay sự tự do chọn lựa mà theo cách thức Chúa Trời đã tiên liệu chúng ta sẽ hành động. Mặc dầu tín đồ Thiên Chúa giáo cứ khăng khăng rằng chúng ta có tự do ý chí  nhưng chính cái tính Toàn trí của Chúa Trời đã làm cho điều “tự do ý chí” này không còn hợp lý được nữa. Thật ra thì sự kiện con người sẽ hành động theo những quyết định của Chúa Trời đã được khẳng định trong Kinh Thánh:Nếu có người xấu thì đấy là vì Chúa Trời đã quyết định chọn lựa tạo ra họ xấu (Rom, 1:24-28) và sở dĩ ho xấu vì họ đã không tuân phục Ngài (Rom, 11:32). Nếu họ không hiểu lời phán truyền của Chúa Trời thì đấy là do Ngài đã tạo ra tâm trí họ đần độn (Rom, 11:8) và làm cho họ bướng bỉnh(Rom, 9:18). Chúa Trời ngăn cấm rao giảng Kinh Thánh ở một vài khu vực nào đó (Act, 16:6-7) và Ngài đã định sẵn từ rất lâu trước khi chuyện xẩy ra, rằng khi nào thì một người sẽ được sinh ra hay sẽ chết đi (Act, 17:26). Những ai sẽ được cứu rỗi đã được Đức Chúa Trời chọn trước lúc bắt đầu có thời gian (ii Tim 1:9, Eph 1:11). Nếu một người có lòng tin và do đó được cứu rỗi , thì lòng tin đó đến từ Chúa Trời, chứ không phải từ bất cứ nỗ lực nào của họ (Eph, 2:9-10). Người ta có thể hỏi “Nếu một người chỉ có thể làm cái mà Chúa Trời định sẵn cho họ, thì làm sao Ngài lại có thể để họ chịu trách nhiệm về các hành vi của mình được ?” Kinh Thánh đã có đáp án cho vấn nạn này.

Một trong các bạn sẽ bảo tôi rằng “Nếu thế thì làm sao Chúa Trời có thể bắt lỗi ai? Tại vì ai mà dám chống lại ý Chúa?” Nhưng này bạn, bạn là ai mà đòi đối đáp với Chúa Trời? Một cái lọ đất không được quyền hỏi ai là người làm ra nó rằng “Tại sao ông lại tạo ra tôi như thế nầy?” Rốt cuộc, người tạo ra chiếc lọ có toàn quyền sử dụng đất sét như ông ta muốn, và ông ta đã tạo ra hai cái lọ từ một tảng đất sét, một cái cho các dịp đặc biệt và một cái để sử dụng lúc bình thường. Và Chúa Trời cũng đã làm y như vậy (Rom, 9:19-22).

Như thế, hình như trong Thiên Chúa giáo, cuộc sống và số phận của một người là hoàn toàn do ý thích của Chúa Trời, và vì chỉ là loài người nên chúng ta không có quyền than phiền hoặc khiếu nại gì về những điều mà Chúa Trời đã quyết định cho chúng ta cả. Ý tưởng cho rằng tất cả đều được (hay bị) tiền định thì hoàn toàn nhất quán với ý tưởng về một Chúa Trờitoàn trí, nhưng lại trở nên vô nghĩa trước ý niệm về nổ lực tự thân của con người muốn làm điều lành và tránh điều dữ.

Vấn đề của Điều Xấu
Có lẽ luận cứ mãnh liệt nhất chống lại sự hiện hữu của một Chúa Trời toàn năng, toàn thiện là thực tế không thể chối cãi rằng có quá nhiều đau đớn khổ sở trên thế giới nầy. Nếu thực sự có một Chúa Trời lòng lành (toàn thiện) với quyền phép vô biên (toàn năng), tại sao ông Chúa đó không chấm dứt mọi đau khổ xấu xa đó đi ? Những tín đồ Thiên Chúa giáo đã cố gắng trả lời câu hỏi này theo nhiều cách.
Đầu tiên, họ sẽ bảo rằng điều xấu là do con người chứ không phải do Chúa Trời gây ra, và rằng nếu con người tuân theo các điều răn của Chúa thì sẽ không còn đau đớn, xấu xa, khốn khổ nữa. Tuy nhiên, nếu thực sự các điều xấu như chiến tranh, cưỡng đoạt, giết chóc và bóc lột có thể đổ tội cho con người, thì khó có thể đổ tội (cho con người) khi có hàng triệu người chết hàng năm do động đất, lũ lụt, dịch bệnh và tai nạn, tất cả vốn đều là những biến cố tự nhiên. Thực ra, theo Kinh Thánh, vi khuẩn gây ra những bệnh tật ghê gớm như ho lao, bại liệt, dịch tả, phong cùi v.v. và mọi thống khổ, dị dạng và đau đớn do những bệnh nầy gây ra, đều do Chúa Trời tạo ra trước khi Ngài tạo ra con ngưòi. (Gen, 1:11-12).

Vài sản phẩm của một Chúa Trời “Lòng lành, Toàn năng, Toàn trí” ?



 
Bảo lụt tại Việt Nam - Vi khuẩn West Nile - Núi lữa Etna


Trẻ em dị hình tại Irak

Một cách khác mà những tín đồ Thiên Chúa giáo sẽ cố giải thích là họ cho rằng đó chính là hình phạt của Chúa Trời cho những ai không tuân theo những lời răn của Ngài. Tuy nhiên điều này lại hàm ý rằng những điều kinh khủng đó chỉ xẩy ra đối với kẻ xấu, mà điều này thì chắc chắn không đúng. Chúng ta thường nghe nói đến những bệnh tật đau đớn hay các tai ương thường xảy ra cho người tốt, kể cả những tín đồ Thiên Chúa giáo ngoan đạo. Và tương tự, chúng ta cũng nghe nói đến có những kẻ thực sự cực kỳ xấu thì hình như họ lại không bị gì cả, nhiều khi họ lại may mắn và thành công. Vì thế, không thể bảo rằng đau khổ và xấu xa là cách thức Chúa Trời trừng phạt kẻ tội lỗi.

Kế đến, những tín đồ Thiên Chúa giáo sẽ nói rằng Chúa Trời cho phép xấu xa hiện diện trên trần thế vì Ngài muốn cho chúng ta tự do chọn lựa điều thiện thay vì cái ác, và nhờ vậy mà linh hồn sẽ được cứu rỗi. Họ sẽ bảo phải có xấu xa để thử thách chúng ta. Thoạt tiên đây có vẻ là một giải thích hay. Nếu một người thấy kẻ khác bị bắt nạt, anh/chị ta có thể chọn lựa giữa hành động  là bỏ lơ đi (làm sai) hay quyết định giúp đỡ nạn nhân (làm đúng). Nếu lấy quyết định giúp đỡ thì anh/chị ta được xem như đã qua thử thách và được công nhận là tốt. Tuy nhiên, như chúng ta đã thấy trong phần trước, một Chúa Trời toàn trí thì phải đã biết trước một người sẽ chọn lựa như thế nào rồi, như vậy thì còn thử thách chúng ta làm gì nữa ? Lại nữa, cứ cho là đau khổ và xấu xa tồn tại trên trần thế là để thử thách chúng ta, thế thì một Chúa Trời đầy nhân từ không thể nghĩ ra cách thực hiện thử thách này một cách ít tàn bạo và đau đớn hơn hay sao? Chúa Trời có vẻ không có tình thương và tỏ ra bất công khi để cho đau đớn giáng xuống trên một người này hầu một người khác có cơ hội  chọn lựa giữa cái tốt lành và cái xấu xa.
Một vài tín đồ Thiên Chúa giáo sẽ cố tránh cho Chúa Trời trách nhiệm về cái xấu bằng cách nói rằng không phải Chúa Trời  mà chính Quỷ Dữ đã tạo ra điều xấu. Điều này cũng có thể đúng, nhưng nếu Chúa Trời quá nhân từ thì rất đơn giản, tại sao Ngài không ngăn Quỷ Dữ làm các điều xấu này ? Vã lại, ai đã tạo ra Quỷ Dữ vậy ? Theo Kinh Thánh thì chắc chắn chính là Chúa Trời chứ ai.

Đến đây thì những tín đồ Thiên Chúa giáo sẽ bắt đầu hơi thất vọng, họ sẽ chuyển luận cứ từ lý luận sang chủ nghĩa thực dụng . Họ sẽ nói cho dù có đau khổ trên thế gian nầy thì chúng ta có thể dùng sự đau khổ đó như là một cơ hội để phát huy lòng can đảm và tính nhẫn nại. Điều đó thực sự đúng, nhưng vẫn không giải thích được tại sao một Chúa Trời đầy nhân từ lại cho phép các đứa trẻ còn rất nhỏ tuổi (chưa có óc phán đoán về Thiện-Ác) lại chết vì ung thư hay bị dị hình ngay từ lúc còn là bào thai, những kẻ bàng quang vô tội bị chết trong các tai nạn, và những nạn nhân phong cùi khốn khổ vì dị dạng và đau đớn. Thực ra, sự hiện dịên quá nhiều đau đớn, khốn khổ và xấu xa không cần thiết trên trần thế nầy chính là bằng chứng mạnh mẽ rằng không có một  Chúa Trời  lòng lành và toàn năng.    
       
Tại sao Sáng tạo?
Tín đồ Thiên Chúa giáo khẳng định rằng Chúa Trời thì hoàn hảo, rằng Ngài là hoàn chỉnh trong mọi trường hợp, nhưng nếu thực sự Chúa Trời đã sáng tạo ra vũ trụ thì điều này lại sẽ chứng tỏ rằng Ngài không hoàn hảo gì cả. Chúng ta sẽ xem xét tại sao. Trước khi Chúa Trời sáng tạo ra vũ trụ thì chẳng có gì – không mặt trời, không quả đất, không con người, không tốt, không xấu, không đau khổ … - không có gì cả mà chỉ có Chúa Trời là, theo tín đồ Thiên Chúa giáo, hoàn hảo. Nếu Chúa Trời hoàn hảo và không có gì ngoài sự hoàn hảo tồn tại, thì cái gì đã thúc đẩy Chúa Trời đưa  sự không hoàn hảo vào vũ trụ ? Phải chăng do Ngài buồn quá nên muốn làm một cái gì đó ? Phải chăng vì Ngài cô đơn nên muốn tạo ra ai đó để cầu nguyện Ngài ?

Tín đồ Thiên Chúa giáo sẽ nói rằng Chúa Trời  tạo ra mọi thứ vì Ngài thương yêu con người, nhưng điều này cũng không thể được. Chúa Trời  không thể yêu thương loài người trước khi sáng tạo ra họ cũng như phụ nữ không thể cụ thể yêu thương con mình trước khi mang thai. Nhu cầu phải sáng tạo của Chúa Trời đã chỉ ra rằng Ngài đang không hài lòng, mà nếu “không hài lòng” thì Ngài không hoàn hảo. Tín đồ Thiên Chúa giáo lại có thể nói rằng Chúa Trời đã bất chợt sáng tạo ra vũ trụ, mà không cần phải có nhu cầu hay ước muốn gì. Tuy nhiên điều này sẽ có nghĩa là toàn bộ vũ trụ xuất hiện mà không có mục đích hay chủ tâm gì cả, nếu thế thì Chúa Trời  quả thật không phải là một đấng sáng tạo nhân từ.

Vấn đề Chúa Trời giấu mặt
Tín đồ Thiên Chúa giáo khẳng định rằng chính Chúa Trời  muốn chúng ta tin vào Ngài để có thể được cứu rỗi – nhưng nếu thế thì sao Ngài  không xuất hiện và thực hiện một phép lạ để cho mọi người thấy và tin? Tín đồ Thiên Chúa giáo sẽ trả lời rằng Ngài muốn chúng ta tin tưởng Ngài qua niềm tin, chứ không phải tin tưởng vì chúng ta thấy Ngài qua mắt trần. Tuy nhiên, theo Kinh Thánh, Chúa Trời  trong quá khứ đã thực hiện những phép lạ kinh khiếp nhất và thường nhiều lần can thiệp đột ngột vào công việc của con người, để con người biết đến sự hiện diện của Ngài. Thế thì nếu Ngài đã làm khá nhiều phép mầu trong quá khứ cho nhiều người thấy, tại sao bây giờ Ngài lại không làm?
Tín đồ Thiên Chúa giáo sẽ nói Chúa Trời  ngày nay có thực hiện các phép lạ (chữa bệnh, giải quyết các khó khăn cá nhân v.v.) nhưng vì cứng  đầu và xấu xa nên hầu hết mọi người đều từ chối  tin Ngài. Tuy nhiên, những điều gọi là “phép lạ” này thì chỉ riêng cho từng cá nhân, lại ít xảy ra và rất đáng nghi ngờ. Nếu Chúa Trời  công khai thực hiện  một phép lạ thực sự ấn tượng mà không ai có thể giải thích được thì hầu hết mọi người chắc chắn sẽ tin vào Ngài.
Theo Kinh Thánh, dân Chúa lang thang trong sa mạc 40 năm, 
sống sót được nhờ thực phẩm của Chúa làm phép lạ ban cho. 
Thế mà năm 1980 (hình phải), hàng vạn trẻ em, trong đó có cả trẻ em Công giáo, 
lại bị chết đói vì thiếu thực phẩm mà chẳng thấy Chúa làm phép lạ gì cả!!!


 Theo Kinh Thánh, khi người Do Thái lang thang trong sa mạc bốn mươi năm, Chúa Trời  đã nuôi sống họ bằng cách làm cho thức ăn từ trên trời rơi xuống đều đặn (Ex, 16:4). Trong năm 1980, hàng triệu tín đồ Thiên Chúa giáo ở Ethiopia đã chết dần mòn và đau đớn vì đói ăn và hạn hán kéo dài. Lúc bấy giờ, Chúa Trời há  đã chẳng có một cơ hội làm thức ăn rơi từ trời xuống như Kinh Thánh  khẳng định Ngài đã làm trong quá khứ, đẽ chứng tỏ sự hiện diện của Ngài, quyền năng và lòng yêu thương của Ngài hay sao?. Phật tử sẽ nói rằng Chúa Trời đã không biểu diễn sự hiện diện của Ngài chỉ đơn giản vì Ngài không có thực.

Chúa Trời và Tsunami
Có lẽ bằng chứng hay nhất về một Chúa Trời toàn năng, toàn trí và lòng lành không thể hiện hữu thì không phải đến từ logic hay triết lý hay lý trí hay phản ứng đời thường mà đến từ thiên nhiên. Ngày 26-12-2004, một trận động đất ngoài khơi Sumatra (Indonesia) đã gây ra một đợt sóng thần vĩ đại đập vào bờ biển các nước Indonesia, Thái Lan, Ấn Độ, Tích Lan và Maldives. Hơn 230.000 người chết, khoảng nữa triệu người bị thương và hơn 2 triệu người mất hết gia tài nhà cửa.
Tsunami 26-12-2006 và Cảnh tàn phá sau Tsunami, hình phải.

Nạn nhân của Tsunami

 
Nếu lần tới mà có một nhà truyền đạo Thiên Chúa giáo đến để giảng đạo, tôi đề nghị bạn hãy hỏi vị đó tại sao một Chúa Trời lòng lành lại để chuyện kinh hoàng nầy xảy ra. Nếu lần tới mà có một nhà truyền đạo Thiên Chúa giáo đến để giảng đạo và nói với bạn rằng Chúa Trời hiệp thông với họ khi họ cầu nguyện, thì xin bạn hỏi họ tại sao Chúa Trời không nói trước với họ, hay với bất kỳ ai khác, rằng sẽ có trận sóng thần Tsunami xảy ra. Bạn hảy cho họ biết rằng Tsunami xảy ra vào ngày Chủ nhật, khi mà các tín đồ Thiên Chúa giáo trong vùng đó đang cầu nguyện trong nhà thờ. Hỏi họ sao Chúa Trời không báo trước cho dù chỉ một con chiên trong bọn họ là tai họa ghê gớm sẽ xảy ra. Thế mà Kinh Thánh lại dạy về Giê-su rằng “Ngay cả gió và sóng cũng vâng lệnh Ngài” (Matt, 8:27), vậy bạn hãy hỏi tín đồ Thiên Chúa giáo sao Giê-su không dập tắt sóng gió của Tsunami. Nếu lần tới mà có một nhà truyền đạo Thiên Chúa giáo nói rằng Chúa Trời chửa lành bệnh cho một người, bạn hảy hỏi họ sao Chúa Trời không cứu sống 230.000 người, trong đó có cả tín đồ Thiên Chúa giáo, đang chết đuối.

Nếu bạn hỏi tín đồ Thiên Chúa giáo, từ tín đồ bình thường đến chức sắc cao cấp, những câu hỏi bình thường nầy, họ sẽ tránh né, trả lời vòng vòng, đưa ra một vài giải thích thần bí, hay là chuyển đề tài qua chuyện khác. Nhưng chắc chắn họ sẽ không đưa ra được một câu trả lời có tính thuyết phục. Vì sao ? Đơn giản chỉ vì làm gì có Chúa Trời.

Người dịch: T.T.
--------------------------------------------------
[Trích từ Chương 3 của tác phẩm “Tin Không Nổi - Một Phê bình Thiên Chúa giáo bảo thủ từ góc độ Phật  giáo” (Beyond Belief – A Buddhist Critique of Fundamentalist Christianity) của cựu Mục sư A.L. de Silva.]


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét