Hiển thị các bài đăng có nhãn bà nhu. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn bà nhu. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Hai, 7 tháng 3, 2016


TÌM RA “LONG NỮ” VIỆT NAM

Nguyễn Ngọc Bích

Năm ngoái, con trai thứ của bà Ngô Đình Nhu, anh Ngô Đình Quỳnh, cho xuất bản ở Pháp hồi-ký của mẹ anh mang tên Le Caillou Blanc (“Hòn cuội trắng”) dưới tên La République du Việt-Nam et les Ngô-Đình (“Việt-nam Cộng-hòa và nhà Ngô-đình”). Tôi may mắn được Ca Dao mua được cho một cuốn ở hôm ra mắt cuốn sách. Nhưng đọc, ta thấy khá ngỡ ngàng vì cuốn hồi-ký do chính bà Nhu viết bằng tiếng Pháp đã bị cắt xén, sắp xếp lại khá nhiều bởi chính anh Quỳnh và em gái, Ngô Đình Lệ Quyên, cùng với một người bạn của gia-đình, bà Jacqueline Willemetz.

Sở dĩ ta biết có chuyện này là vì theo Monique Brinson Demery, tác-giả cuốn Finding the Dragon Lady (mà tôi xin tạm dịch ra thành “Tìm ra Long Nữ” Việt-nam”), hồi-ký Le Caillou Blanc của bà Nhu Trần Lệ Xuân gồm hai tập dầy, viết một cách khá lộn xộn (như một tài-liệu “viết bằng mã-số,” trang 194). Nhưng dù như ta chỉ được đọc phần được trích dẫn trong sách của anh Quỳnh thì ta cũng sẽ thấy là bà Nhu tự coi mình như là một người được Chúa gọi để thực-hiện một sứ-mạng dưới trần-gian này, kể cả mang thánh-giá cho dân-tộc VN (như Chúa Giê-su vậy). Nói cách khác, bà là một người hoang-tưởng nhưng không phải vì thế mà bà sai trong một số những nhận-định hay tiên-đoán của bà.


Bà có cái nhìn rộng, một thứ nhìn chiến-lược vì trong một thế-giới trọng nam khinh nữ của thời Đệ nhất Cộng-hòa, bà đã dám tranh đấu cho phụ-nữ-quyền (qua luật Gia Đình của bà), dám nghĩ đến động-viên phụ nữ vào chuyện chống Cộng giữ nước (“giặc đến nhà, đàn bà phải đánh”), đòi cho chính mình một tiếng nói vào chuyện quốc gia đại-sự. Như đã hơn một lần bà khuyên hai anh em ông Diệm (trong vụ chính-biến ngày 11/11/1960, chẳng hạn) mà rồi đã tỏ ra là bà đúng (lần đó bà khuyên hai ông Diệm-Nhu cứ nên cứng rắn với phe đảo chánh).


Bìa sách “Finding the Dragon Lady.”
Nhưng có một điều là bà không giữ được cái miệng của bà. Sử-gia Demery không biết nhà Phật có câu “vạ miệng” rất chính-xác để mô-tả cái tật đó của bà Nhu. Khi gọi sự hy-sinh của Thượng-tọa Thích Quảng Đức là một vụ “nướng sư” (“monks barbecue”) và còn tuyên-bố là bà sẽ vỗ tay khi họ tiếp-tục thì đã tỏ ra cho cả thế-giới biết là bà không có một lòng nhân tối-thiểu, một sự thương xót rất con người mà thậm chí đẩy cả bố mẹ bà đi đến chỗ phải phủ-nhận bà.

Bà có một khả-năng chối bỏ sự thật rất kinh hoàng, như khi bà không tin là em bà, Trần Văn Khiêm, đã giết cả bố lẫn mẹ, ông bà cựu-đại-sứ Trần Văn Chương, trong một cơn điên ở Washington. Bà nhất-quyết cho đó là một sự “frame up” tức có người âm-mưu nhằm đưa ông Khiêm vào tù và làm nhơ nhớp tiếng tăm của gia-đình bà (trang 14). Bà còn hoang-tưởng trong nhiều chuyện khác nữa nhưng ai cũng phải công-nhận bà là một người đàn bà can đảm, dám nói, dám làm. Nhà báo Morley Safer của chương-trình 60 Minutes trên CBS đã viết về cuốn sách của bà Demery:


“Người ta nói về [nhà thơ] Lord Byron là ông ta điên, tệ hại, và nguy hiểm đối với ai biết ông ta. Đem áp-dụng nhận-định đó cho bà Trần Lệ Xuân… cũng không phải là dở. Monique Brinson Demery đã khéo léo bắt nắm được cả thời-đại của người phụ nữ đã dám thách thức cả chính-phủ của mình, các lực-lượng Cộng-sản Bắc-Việt, và cả người Mỹ nữa.”


Cuối cùng, với một cái nhìn lại sau 50 năm, với sự nguôi ngoai của giận hờn, yêu ghét thì có lẽ như một nhân-vật trong kịch của Shakespeare hay như một con người của bi-kịch Hy-lạp, bà Nhu đã hiện ra như một con người bị Định Mệnh đuổi theo ráo riết, không khoan nhượng. Bà đang ở Los Angeles mổ một khối u ở mắt thì được tin chồng bà và anh chồng đã bị bên quân-nhân đảo chánh giết chết một cách dã-man, bà nói liền với các nhà báo Mỹ: “Tôi có thể tiên-đoán với tất cả Quý Vị rằng câu chuyện Việt-nam đến đây mới chỉ là bắt đầu.”


Ba tuần sau, chính Tổng-thống Kennedy bị Lee Oswald bắn chết ở Dallas, Texas. Tổng-thống Johnson lên cầm quyền, đưa quân ồ ạt vào Việt-nam. Và câu chuyện Việt-nam kéo dài và kết thúc bi đát làm sao, chúng ta đều biết cả.


Và trong câu chuyện lớn giữa Việt-nam và Hoa-kỳ, có lẽ cũng ít có hai gia-đình nào bị tắm máu trong bi-kịch như hai gia-đình Kennedy và Ngô Đình, trong đó có bà Nhu, con bà và bố mẹ bà.

Điều đáng phục là tác-giả cuốn Finding the Dragon Lady, sử-gia Monique Brinson Demery, sinh năm 1976 sau chiến-tranh Việt-nam. Tuy không có một ký-ức nào từ cuộc chiến của Mỹ ở Việt-nam, bà đã tò mò muốn tìm hiểu, đi học về Á-đông-học để tìm hiểu, kể cả sang Hà-nội học hai năm tiếng Việt để có đủ vốn chữ nghĩa lần mò vào các văn-khố Pháp (mẹ bà là người Pháp), văn-khố Mỹ, sưu-tập về chiến-tranh của ông Douglas Pike, các thư-viện của các Tổng-thống Kennedy, Nixon và Johnson, để tìm ra không biết bao nhiêu chi-tiết về cuộc chiến, về gia-đình Ngô Đình và về bà Nhu. Nhờ vào sự kiên trì không bỏ cuộc, bà đã may mắn tìm được hồi-ký của bà Nhu viết vào các năm 1959-63 (do một quân-nhân Mỹ, ông James Van Thach giữ được) rồi lại được chính bà Nhu gởi cho hồi-ký viết vào cuối đời bằng tiếng Pháp, Le Caillou Blanc, để chiết lọc được ra những sự thật về một con người mà ít ai, kể cả người Việt, đã có thể nói được là hiểu nhiều trong lịch-sử nước ta. Dù như không bao giờ được gặp trực-diện bà Nhu, ta phải ngả mũ chào tác-giả Demery là đã viết nên được “one hell of a story” (“một câu chuyện thần sầu”) như một bài báo trên tờ Daily Beast viết.



Nguồn: sangtao.org 

Thứ Sáu, 24 tháng 1, 2014


CHÍNH NGƯỜI CÔNG GIÁO ĐÃ GIẾT NGÔ ĐÌNH DIỆM
(Trường hợp Huỳnh Văn Lang, Phạm Ngọc Thảo, Trần Kim Tuyến)

Duyên Sinh


Tổng cọng 1407 Tài liệu giải mật của CIA về Chiến tranh Việt Nam (tính đến 1/2014) đã được Thư viện điện tử (http://library.usask.ca/vietnam/) của Đại học Saskatchewan ở Canada (http://en.wikipedia.org/wiki/University_of_Saskatchewan)  phân loại và sắp mục trong một Cơ  sở dữ liệu nối với kho lưu trữ Virtual Vietnam Archive của Đại học Texas Tech University (Lubbock, TX).   



Đây là các tài liệu được lưu chuyển trong các đại học khoa học chính trị cho hàng ngàn sinh viên nghiên cứu về chiến tranh Việt Nam. Sau khi nhận được tài liệu giải mật này của ông Giác Hạnh gởi lên diễn đàn, tôi thấy cái chết của Tổng Thống Ngô Đình Diệm vẫn còn đầy dẫy bí ẩn. Bí ẩn vì Tổng Thống Ngô Đình Diệm có thể bị chính người “Công Giáo” giết!…
Mời quý vị quan tâm, hãy đọc một số đoạn do tôi dịch để suy  gẫm và rút ra những kết luận hợp lý nhất. Tôi hy vọng trong tinh thần cởi mở, không làm con đà điểu đút đầu vào đống cát tránh né sự thật, là một hành động anh hùng tự cứu mình và cứu người thoát khỏi ngục tù vô minh, cố tránh cho khỏi sự tranh cãi và tiếp tục sự dối trá mà Trời cũng không dung, Chúa cũng không tha.
Tôi có thể đã không hoàn hảo khi dịch các đoạn văn giải mật này. Nếu có những đoạn tôi dịch không sát nghĩa, quý vị có thể chỉnh lại, miễn sao sự sửa đổi được đa số chấp nhận và cho là hợp lý. Bây giời xin mời quý vị tiếp tục đọc bản dịch của tôi. 

Ông Huỳnh Văn Lang
I. Tiến Trình Dự Án Đảo Chánh Của Huỳnh Văn Lang Và Phạm Ngọc Thảo, hai tín đồ Công giáo
Ngày 11 tháng 9 năm 1963, ông Huỳnh Văn Lang, giáo sư đại học kinh tế Sài Gòn, và Trung Tá Phạm Ngọc Thảo, hiện đang đặc trách phủ Tổng Thống, được sự trợ giúp của bốn tướng lãnh và viên tư lệnh lữ đoàn phòng vệ Tổng Thống, đã soạn thảo dự án đảo chánh của họ. Thời gian cho cuộc đảo chánh tuỳ thuộc vào sự thích nghi cân bằng yểm trợ của quân đội trong vùng Sài Gòn. Dự thảo thứ hai kêu gọi loại trừ gia đình của Nhu bằng cách phục kích bà Nhu khi bà ta trên đường về nhà từ phi trường.
[Huynh Van Lang, Saigon University economics professor, and Lieutenant Colonel Pham Ngoc Thao, currently assigned to the presidency, by 11 September 1963 had the support of four general officers and a unit commander in the Presidential Guard for their planned coup d'etat. Timing of the coup depended upon a favorable balance of supporting troops in the Saigon area. A secondary plan called for elimination of the Nhus through ambush when Madame Nhu returned from the airport.]
Tường trình ngày 11 tháng 9 năm 1963.
II. Ông Huỳnh Văn Lang Đình Hoãn Đảo Chánh Với Hy Vọng Ông Diệm Lập Tức Cải Tổ
Vào ngày 26 tháng 9 năm 1963, nhóm đảo chánh của ông Huỳnh Văn Lang quyết định trì hoãn hành động cho tới khi Phái đoàn MacNamara/Taylor khởi hành, với hy vọng Tổng Thống Diệm sẽ được thuyết phục cải tổ chính phủ.  Nếu Diệm không chịu cải tổ chính phủ, cuộc đảo chánh sẽ được tiến hành.
[Huynh Van Lang's coup group decided on 26 September 1963 to postpone action until the McNamara/Taylor Mission had departed, hoping that President Diem would be persuaded to reform the government. Should Diem fail to do this, the coup attempt would proceed.]
Tường trình ngày 11 tháng 9 năm 1963. 
III. Ngô Đình Nhu Giả Vờ Trả Tự Do Cho Các Tu Sĩ Phật Giáo Trước Toà Đại Sứ Mỹ
Bản phúc trình tin tức về một kế hoạch được cho là của Thủ lãnh Mật vụ Ngô Đình Nhu tìm cách trả tự do cho các tu sĩ Phật giáo bằng cách giả vờ biểu tình trước toà đại sứ Mỹ
[Information report regarding an alleged plan by South Vietnamese Secret Police Chief Ngo Dinh Nhu to obtain the release of Buddhist monks by faking a demonstration in front of the American Embassy.]
Tường trình ngày 17 tháng 9 năm 1963
IV. Chánh Phủ Thiếu Bằng Chứng Việt Cộng Giật Giây Xúi Dục Phong Trào Phật Tử
Chánh phủ Miền Nam Việt Nam thiếu bằng chứng để kết luận rằng  Việt Cộng xúi giục phong trào Phật tử; tuy nhiên, có bằng chứng cho thấy Việt Cộng đã khai thác cuộc khủng hoảng.
[The government of South Vietnam lacks evidence to support the conclusion that the Buddhist movement was instigated by the Viet Cong; however, there is evidence that the Viet Cong exploited the crisis.]
Tường trình ngày 17 tháng 9 năm 1963.  
Nguồn: http://library.usask.ca/vietnam/index.php?state=view&id=1076

Ông Trần Kim Tuyến
V. Cuộc Đảo Chánh Của Ông “Đạo Dòng” Trần Kim Tuyến Tiếp Tục Hoạt Động
Kế hoạch ám sát Ngô Đình Nhu bị thất bại khi ngòi nổ của một chất nổ bị “lép”. Một người trong nhóm của Tuyến, ngày 9 tháng 9, nói rằng nhóm của ông vẫn tiếp tục soạn thảo kế hoạch hành động chống lại chế độ Diệm
[The plot to assassinate Ngo Dinh Nhu had failed when the detonator of the explosive failed to work. A member of the Tuyen group said on 9 September that the group was still planning action against the Diem regime.]
Tường trình ngày 17 tháng 9 năm 1963.
VI. Kết Luận
Qua những đoạn văn giải mật trên, có thể có nhiều tổ chức Ca-tô giáo âm mưu đảo chánh Tổng Thống Ngô Đình Diệm.
Ở đây, người ta thấy có ít nhất là hai tổ chức.
■ Một tổ chức có uy thế nhất, gần gũi nhất với cố vấn Ngô Đình Nhu là ông Huỳnh Văn Lang, một cán bộ Cần Lao cao cấp, chỉ dưới quyền ông Nhu, đã nhất quyết đảo chánh ông Diệm. Ngay cả việc phục kích để giết bà Nhu khi bà Nhu từ phi trường Tân Sơn Nhất trở về nhà. 
■ Người Ca-tô giáo thứ hai có ý định giết Tổng Thống Ngô Đình Diệm là Trần Kim Tuyến. Bác sĩ Trần Kim Tuyến thật sự đã “cho nổ bom”, nhưng may mắn thay “bom không nổ”. 
Một Tổng Thống Ca-tô Giáo mà có nhiều người Ca-tô giáo muốn giết như vậy, thì tại sao ông Diệm lại chết “vì bàn tay” của Phật Giáo? Người Phật tử cần suy xét lại!...  
Chính ông Huỳnh Văn Lang là người đã âm thầm đóng góp bàn tay lật đổ chế độ độc tài kỳ thị tôn giáo Ngô Đình Diệm, là một người có công lớn với cách mạng ngày 1.11.1963.
Chỉ trích ông Huỳnh Văn Lang có phải là một tội lỗi hay chăng (!)? 
DuyenSinh, 
21-01-2014